Phải làm sao?
Khi mà trong anh hiện tại vẫn là một mớ hỗn độn.
Anh rối bời.
Bởi những cảm xúc.
Chưa bao giờ ngủ yên.
Bấy lâu nay anh vẫn tự dối lòng mình.
Khi mà anh say thì cảm xúc mới bắt đầu trỗi dậy.
Cào xé tâm can anh.
Anh biết.
Mình có lỗi với nhiều người, với những người yêu thương anh.
Và anh biết, mình là 1 thằng ích kỷ.
Ngay từ trong suy nghĩ của mình.
Chưa bao giờ anh hết yêu em. Dù anh biết điều đó sẽ làm tổn thương rất nhiều người bên cạnh anh.
Anh tội tệ quá em nhỉ?
Khi say anh vẫn hay làm những điều mà lúc bình thường không bao giờ anh dám.
Tồi tệ đến thảm hại.
Vì đâu anh tự cho mình cái quyền được làm những điều đó.
Anh là ai?
Chả là ai cả.
Suy đi nghĩ lại thì anh chả được cái tích sự gì.
Chỉ giỏi làm đau người khác.
1 lần.
2 lần.
Đầu đất thật.
Đau tim quá.
Tim anh nhỏ bé mà lại chứa quá nhiều bóng hình.
Anh sai rồi.
Sai thật rồi.
Trầm trọng.
Anh hối hận vì những gì đã qua.
Anh hối tiếc vì những việc đã đến.
Hụt hẫng đến nhói tim.
Cũng phải.
Là cái giá anh phải trả thôi.
Là vì anh ôm đồm.
Là vì anh tham lam.
Là vì anh thiếu suy nghĩ.
Vậy nên cái giá anh phải trả nó mới đắt như thế này.
Anh cam chịu.
Coi như số phận đã sắp đặt cho mình.
Để rồi mỉm cười thương cho cái quyết định của chính mình.
Tất cả mọi chuyện đang xảy ra.
Đều là vì anh.
Là vì anh.
huh tôi cũng như bài văn này... có ai hiểu và không hiểu tôi nhớ 1 ng mà tôi đã yêu như thế nào... chả bao giờ quên đc ng đó khỏi lí trí hay tâm can của tôi !!!
ReplyDeletePost a Comment
+ Hiện tại HungCoder.Com đang cập nhật giao diện cho trang blog này. Nên sẽ có một số lỗi xãy ra khi các bạn xem blog này.