Tôi có một thằng bạn ở Bắc Giang . Hàng năm cứ vào ngày hè tôi lại về nhà nó ăn bám. Nhà nó rộng, vườn lại cực kỳ rộng. Thú vui của tôi mỗi khi đến nhà nó là ngồi dưới gốc vải đợi nó ném quả trên
cây xuống rồi đớp. Cũng như mọi khi tôi dựa lưng vào gốc cây sần sùi đớp vải, thằng bạn tôi tự dưng gọi : " Ê Cá, mày biết kia là cái gì không? " Tôi ngước lên nhìn theo tay nó, nó chỉ về cái giếng ở phía xa xa. Nghĩ nó lại xàm l tôi gắt bướm bố m khít lắm không rộng được như cái giếng nhà m" . Nhưng cái tôi nhận được không phải sự bông đùa mà là cái giọng nói trầm trầm mà bình thường nó ít khi dùng đến:
- tao không đùa
- ừ thì mày không đùa thì mày hỏi ngu, rồi rồi cái giếng chứ cáu l mẹ gì nữa- lúc này nó đã tụt xuống cây và ngồi cạnh tôi.
Mắt nó vẫn nhìn về cái giếng nó vẫn giữ cái giọng trầm trầm khó chịu ấy:
- Mày biết không? Tao đã suýt chết ở đấy. Mày nghe về thần giữ của chưa?
Tôi hiểu ra vấn đề trợn tròn mắt nhìn nó :
- Nhà mày có à?
Nó không đáp chỉ gật đầu....
- Tại sao? Mày nghịch à?
Nó lắc đầu : quả báo trời gieo, làm sao mà tránh
Rồi nó kể tôi nghe một câu chuyện đã xảy ra cách đây trăm năm.....
cây xuống rồi đớp. Cũng như mọi khi tôi dựa lưng vào gốc cây sần sùi đớp vải, thằng bạn tôi tự dưng gọi : " Ê Cá, mày biết kia là cái gì không? " Tôi ngước lên nhìn theo tay nó, nó chỉ về cái giếng ở phía xa xa. Nghĩ nó lại xàm l tôi gắt bướm bố m khít lắm không rộng được như cái giếng nhà m" . Nhưng cái tôi nhận được không phải sự bông đùa mà là cái giọng nói trầm trầm mà bình thường nó ít khi dùng đến:
- tao không đùa
- ừ thì mày không đùa thì mày hỏi ngu, rồi rồi cái giếng chứ cáu l mẹ gì nữa- lúc này nó đã tụt xuống cây và ngồi cạnh tôi.
Mắt nó vẫn nhìn về cái giếng nó vẫn giữ cái giọng trầm trầm khó chịu ấy:
- Mày biết không? Tao đã suýt chết ở đấy. Mày nghe về thần giữ của chưa?
Tôi hiểu ra vấn đề trợn tròn mắt nhìn nó :
- Nhà mày có à?
Nó không đáp chỉ gật đầu....
- Tại sao? Mày nghịch à?
Nó lắc đầu : quả báo trời gieo, làm sao mà tránh
Rồi nó kể tôi nghe một câu chuyện đã xảy ra cách đây trăm năm.....
Truyện ma kinh dị - Hùng Coder
ReplyDeleteHehe cũng k kinh dị lắm :))) vì có 1 ông bảo post nên H mới tìm và đăng lên đấy :)))
Delete1h53p sáng
ReplyDeleteQua blog anh thấy cái này nổi hết da gà
Chỉ dám vào comment và ko dám đọc.
Hihi :) nhát ma
có gì mà sợ e, a thấy bt mà :))
DeleteWtf, sao mà bt đến v đc nhỉ
DeleteTại lúc sáng em thấy cái thumb nên sợ sợ ko dám đọc
Chỉ vào còm men thôi :))
Không sợ đâu e. :)) vì nó là truyện thực tế chứ k phải ảo ảo đâu. Cứ thoải mái đọc và phòng tránh là ok ^^
Deletehô hô người cmt thứ 1234
ReplyDeletePhá tem 1236 :))
ReplyDeleteChỉ cần thấy cái hình thôi là thấy ma cmnr 😱
ReplyDeleteĐúng đúng r Út
DeleteLúc sáng (1h53) qua thấy cái thumb là sợ cmnr
2 em thấy sao ấy chứ, a thấy bt mà ko đến nỗi là quá sợ ạ :)
DeleteTemp này nhìn dễ chịu hơn nè - Niệm
ReplyDeleteH tìm mái mới thấy đó N ạ, chứ ko thôi cũng dùng tem mặc định của blog rồi :))
Deletehá há
ReplyDeletea đặt quảng cáo với blog em k a
ReplyDeleteTrao đỗi ngược liên kết phải ko e ?
Deletebannel quảng cáo đó anh , anh qua blog em , em đã đặt cho anh rùi đó
DeleteE đặt banner kích thước bao nhiêu? Nếu ok e tạo banner của e đi. Kể a ko có time design banner ấy @@
DeletePost a Comment
+ Hiện tại HungCoder.Com đang cập nhật giao diện cho trang blog này. Nên sẽ có một số lỗi xãy ra khi các bạn xem blog này.